Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Cười chút chơi bạn ơi !




ĐỀN TỘI MỘT NỬA

Anh Tám vào tòa xưng tội:
- Thưa cha con chỉ phạm có 1 tội nói dối.
Vị linh mục hỏi:
- Con nói dối điều gì vậy?
Anh Tám bí quá nhưng đành phái nói:
- Thưa cha, con nói dối... với cha. Tuần trước cha nói mỗi gia đình phải đóng $100 để sửa nhà thờ, nhưng con chỉ đóng có $50.
Vị linh mục:
- Vậy việc đền tội con đọc 5 chục kinh sự Thương.
Anh Tám kinh ngạc vì rất sợ đọc kinh:
- Thưa cha, tuy vậy con đã đóng một nửa, vậy cha có thể bớt việc đền tội cho con một nửa được không?
Vị linh mục: Bớt một nửa rồi đó con, nếu ai không đóng thì phải đọc tới 100 kinh lận.
Anh Tám: ???!!!

ÁP DỤNG KINH THÁNH

Ba ông thầy dòng đi thành phố về, dọc đường ghé vào một quán nhỏ ăn trưa. Quán hôm ấy chỉ có thịt luộc, cá kho và rau muống chấm mắm ớt.
Một thầy nổi hứng đề nghị :
- Hễ ai đọc được câu Kinh Thánh chỉ về món ăn nào, thì ăn món đó. Hễ ai không đọc được thì phải chờ người khác ăn xong mới được ăn. Hai thầy kia nổi máu anh hùng, chịu liền.
Thầy thứ nhất thấy đĩa thịt liền đọc :
- “Mọi động vật sẽ là thức ăn của ngươi”. Đọc xong, thầy kéo đĩa thịt về phía mình.
Thầy thứ hai thấy đĩa cá vội tiếp luôn:
- “Cầm năm chiếc bánh và hai con cá, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho …” Thầy vừa đọc vừa kéo đĩa cá kho về phía mình, đắc thắng.
Đĩa rau muống còn đó. Ai nấy đều nặn óc cố nghĩ ra câu Kinh Thánh nào nói đến rau muống. Bỗng thầy thứ ba mỉm cười, một tay cầm chén nước mắm, một tay bốc rau luộc chấm vào mắm, vừa đọc vừa vẩy vào hai thầy kia :
- “Lạy chúa, xin dùng cành hương thảo rảy nước trên tôi, thì tôi được sạch !”
Hai thầy bị vẩy nước mắm la toáng lên, và vội vàng đi lau rửa. Thầy thứ ba còn lại, ung dung… xơi hết.

QUỸ CÁM CÁM DỖ

Vào ngày Thứ Tư Lễ Tro ăn chay kiêng thịt. Một thầy dòng nhặt được quả trứng gà sau vườn, thầy liền dấu mang lên phòng của mình. Mặc dù đói bụng lắm, nhưng không biết làm thế nào cho quả trứng chín được, bởi bếp không có mà nồi cũng không, thầy liền nghĩ ra một cách rất độc chiêu. Thầy lấy giấy báo làm thành cái nồi và đổ nước vào, rồi lấy đèn cầy đốt phía dưới. Lạ thay, cái nồi không bị cháy mà còn làm cho quả trứng chín.
Đang chuẩn bị ăn, cha bề trên xuất hiện bên cạnh, vỗ vào vai thầy và nói : “Hay quá nhỉ ! Làm sao quả trứng có thể chín được ?”Thầy giật mình ấp úng thanh minh : “Thưa Cha bề trên, thằng quỷ cám dỗ con, nó xúi dục con và chỉ cách cho con làm”.
Không ngờ thằng quỷ hiện ra thật. Tức quá, nó giáng cho ông thầy một bạt tai và nói : “Cái chiêu này ông nghĩ ra, chứ tôi có nghĩ ra đâu!”

TÁM MỐI PHÚC THẬT

Một cha nọ nổi tiếng là giảng lâu. Trong một thánh lễ, cha đang giảng về tám mối phúc thật. Giảng mới tới phúc thứ ba mà đã nửa tiếng, bỗng nhiên đến phúc thứ tư, cha quyên mất nên ngập ngừng:
- Phúc thứ tư, phúc cho ai.... phúc cho ai....
Ông trùm ngồi dưới nóng lòng đáp lớn:
- Phúc cho ai không nhớ mà quên.
Cả nhà thờ: !!!???

CHIẾC QUẠT MÁY NƠI PHÒNG THÁNH PHÊRÔ

Môt ông trùm nọ giúp việc trong nhà thờ chẳng may chết và lên cửa thiên đàng. Ông bước vào phòng đợi và ngạc nhiên sao thấy nhiều đồng hồ quá. Đồng hồ nào cũng có tên của người mới chết, nhưng ông không tìm thấy cái đồng hồ của ông đâu cả. Thấy thánh Phêrô đi ra ông liền hỏi:
- Thưa thánh Phêrô, sao đồng hồ trên đây có tên của mỗi người và cái thì chạy nhanh, cái thì chạy chậm?
Thánh Phêrô trả lời:
- Mỗi cái tượng trưng cho một linh hồn mới chết. Linh hồn nào phạm tội ít thì đồng hồ chạy chậm, linh hồn nào càng phạm tội nhiều thì đồng hồ càng chạy nhanh.
Ông mừng thầm nghĩ rằng chắc mình không có tội nên không thấy đồng hồ của ông. Ông hỏi:
- Thế còn cái đồng hồ của con đâu sao không thấy?
Thánh Phêrô đáp:
- Trời mùa hè nóng quá mà cái đồng hồ của con lại chạy nhanh nhất, ta mang vào phòng làm quạt máy rồi.
Ông trùm: ???!!!
Tác giả bài viết: gapchuatrenquehuong
Nguồn tin: internet

Lời cầu vui

CHÚA ƠI, XIN HÃY CHỌC CON CƯỜI ĐI!


Chúa ơi, con cứ tưởng tượng rằng Chúa thật trang nghiêm và trịnh trọng.
Nếu một đôi khi Chúa cũng cười, thì con tưởng rằng Chúa cười rất kín đáo.
Con còn biết chắc chắn rằng
nhiều khi Chúa còn khóc nữa,
như Phúc Âm thánh Gioan kể lại.
Nhưng Chúa ơi, con không biết tại sao
khi cầu nguyện với Chúa lần nầy,
con bỗng dưng nhận ra rằng Chúa lại biết cười to vui vẻ.
Và đó là điều con chưa bao giờ tưởng tượng ra được.
***
Con biết Chúa đã cười bằng một nụ cười thực sự vang động,
thành những tiếng dội chạy dài,
thành những làn sóng nối đuôi nhau về phía những ai tiếp nhận,
thành những niềm vui tự hiến trào dâng.
Con biết Chúa đã cười với các môn đệ.
Chúa đẫ cười dòn dã trong tiệc cưới Cana,
nơi đây, Chúa đã hát, Chúa đã vui mừng,và Chúa đã vỗ tay.
***
Con tin rằng Chúa đã cười.
Và con cám ơn Chúa đã ban cho con cái quà tặng tuyệt diệu nầy,
là nụ cười,một quà tặng biến hóa cuộc đời con,
làm cho con dễ trở nên thánh vì ai buồn thì Chúa cho làm con ma quỷ,
còn ai vui vẻ cười đùa, thì Chúa nhận làm con.
Và con cũng biết chắc rằng sự vui cười làm cho con được khỏe mạnh
vì ai không cười thì đau, còn ai cười thì khỏe.
***
Con tin Chúa đã thực sự làm một con người như con,
một con người đích thực như con,
chứ không phải Chúa làm một con người siêu nhân đâu.
Con tin Chúa không phải là một kẻ từ một hành tinh nào đó xa lạ,
đổ bộ xuống trên mặt đất nầy.
Con tin Chúa không chơi trò làm người đâu.
Con tin Chúa không giả đò làm người đâu.
Con tin Chúa không cải dạng làm người đâu.
Con tin Chúa không đóng kịch làm người đâu.
***
Con tin Chúa đã làm người thật như chúng con,
vì thế, Chúa đã cười như một người trong chúng con.
Chúa ơi, vì Chúa đã làm một người thật như chúng con
nên con tin Chúa biết rõ con người thực sự như con,
thế nào cũng có lúc cười, cũng có lúc khóc.
Các Thánh Sử cho con biết Chúa có khóc,
nhưng không thấy các ngài nói cho con biết Chúa có cười.
Đó là một điều đáng tiếc đối với con đó, Chúa ơi!
Nhưng con tin rằng trong cuộc đời của Chúa,
thế nào cũng có ngày,
trong hoàn cảnh này hay trong trường hợp nọ,
Chúa đã cười rất hân hoan vui vẻ vì nụ cười là đặc biệt của con người.
Con đinh ninh rằng Chúa biết cười,
cho dù có những tâm hồn đạo đức nghĩ rằng như vậy
là không đúng đắn đối với Chúa,không thích hợp đối với Chúa.
Nầy Chúa nhé,
con kể ra những trường hợp Chúa cười sau đây.
Chúa đã cười với Đức Mẹ và thánh Giuse
trong gia đình ấm cúng Nadarét.
Chúa đã cười với những trẻ nhỏ ở Nadarét
lúc Chúa nô đùa ngoài sân cỏ với các bạn hữu ngang lứa.
Chúa đã cười với những bạn hữu bà con thân thuộc
khi đi hành hương Giêrusalem.
Chúa đã cười với tất cả những ai Chúa gặp trên đường đi.
Trong tiệc cưới Cana, con biết Chúa đã cười,
Chúa đã uống, và Chúa đã hát nữa.
Con biết Chúa đã cười với các môn đệ
khi cùng họ đi trên những con đường truyền giáo mệt nhọc.
Con biết Chúa đã cười khi ăn uống với các môn đệ trong những bữa cơm thanh đạm nhưng thân mật,khi trò chuyện với họ trong những lúc rãnh rỗi.
Con biết Chúa đã cười với các bà mẹ bồng con đến xin Chúa chúc lành.
Con biết Chúa đã cười với các em nhỏ mà Chúa bồng trên tay.
***
Chúa ơi, Chúa dạy chúng con cười đi,
để chúng con luôn vui sống hạnh phúc bên Chúa và trong Chúa,
vì Chúa đã đến ở với chúng con,
vì Chúa đã làm chúng con trở nên những người em của Chúa.
Xin Chúa cho chúng con biết xếp đặt chương trình đời sống của mình
là: cầu nguyện, yêu mến, hy sinh, và luôn luôn mĩm cười vui vẻ.
***
Chúa ơi, con tin Chúa là nguồn vui
vì Chúa đã nhập thể sau tiếng Xin Vâng đầy hạnh phúc của Mẹ Maria,
Đấng mà sau đó, luôn hát bài Linh Hồn Tôi Ngợi Khen Chúa đầy vui vẻ.
Con tin Chúa là nguồn vui vì khi vừa giáng sinh,
Chúa đã cho thiên thần loan báo Tin Vui từ trời xuống.
Con tin Chúa là nguồn vui vì khi vừa ra giảng đạo,
Chúa đã vui vẻ đem các môn đệ đi dự tiệc cưới Cana.
Con tin Chúa là nguồn vui vì khi đưa ra chương trình cứu chuộc,
Chúa đã nói đến Tám Mối Phước Thật là tám nguồn vui lớn.
***
Chúa ơi, chúng con biết Chúa yêu thương chúng con.
Chúa có thể yêu thương chúng con từ trên cao, phải không Chúa?
Và Chúa có thể gởi một vị đại sứ đến với chúng con
để nói rằng Chúa yêu chúng con, phải không Chúa?
Nhưng không!
Chúa đã đích thân tìm đến với chúng con.
Chúa đã đến nhập hộ với chúng con.
Chúa đã làm người như chúng con,
giống y hệt như chúng con:
có khi Chúa cũng buồn như chúng con,
có khi Chúa cũng vui như chúng con,
có khi Chúa cũng khóc như chúng con,
có khi Chúa cũng cười như chúng con.
Chúa đã làm người như chúng con
để chúng con trở nên những người em yêu dấu của Chúa.
***
Chúa ơi, chúng con là những người em của Chúa,
em của một Hài Nhi đã cất tiếng khóc chào đời tại hang đá Bêlem,
em của một Hài Nhi đã bú sữa Mẹ hiền, em của một trẻ nhỏ ở Nadarét đã từng học nói, học đọc, học cầu nguyện, học làm nghề thợ mộc;
em của một người đã ra đi giảng thuyết lẫy lừng,
đã đem muôn ơn lành hồn xác đến cho mọi người,
nhưng cuối cùng đã bị người ta vô ơn phản bội,
tra tấn, hành hình và đóng đinh giết chết.
Dù vậy, Chúa vẫn bằng lòng trao dâng cuộc sống của chính Chúa
cho mọi người, cho chúng con, một cách vui vẻ và cao thượng.
Chúng con biết Chúa không trả thù loài người chúng con.
Chúa chỉ biết cười để trừ mà thôi.
***
Chúa ơi, Chúa là Anh chúng con
một Người Anh đã biết khóc, biết cười
vì Chúa đã làm một con người như chúng con.
Chúa muốn chúng con nên giống Chúa trong mọi sự.
Xin cho chúng con đừng nghĩ rằng
phải có một vẻ mặt buồn thảm mới nên giống Chúa.
Trong cuộc đời của Chúa,
Chúa đã dâng lên Chúa Cha
không những nhiều nổi khổ đau và nhiều giọt nước mắt,
nhưng còn dâng lên Chúa Cha nhiều niềm vui và nhiều nụ cười
vì tất cả những cái đó,
chính là đời sống cứu thế của Chúa.
***
Chúa ơi, những người xung quanh chúng con hôm nay sẽ tin vào Chúa hơn
nếu họ thấy bộ mặt chúng con hôm nay tươi hơn,
nếu họ thấy chúng con hôm nay năng cười với họ hơn,
nếu họ thấy chúng con hôm nay năng chào hỏi họ hơn,
nếu họ thấy chúng con hôm nay ăn mặc tươm tất, chỉnh tề,
nói năng nhỏ nhẹ, khiêm tốn, nhã nhặn,
nếu ngày hôm nay, họ thấy chúng con rộng lời khen,
khép lời chê,không chỉ trích ai, không chê bai cái gì
vì họ biết rằng chúng con đang vui sống trong tình yêu của Chúa.
***
Chúa ơi, con thấy ai gặp Chúa xong, đều nhảy nhót vui mừng.
Thánh Gioan Tiền Hô khi được gặp Chúa
liền nhảy nhót vui mừng trong bụng mẹ.
Các mục đồng vui vẻ khi được gặp Chúa
và lúc ra về, họ nhảy nhót tung tăng hát mừng sung sướng.
***
Chúa ơi, chúng con thấy mình thật hạnh phúc biết bao
mỗi lần chúng con được gặp Chúa khi tham dự Thánh Lễ
vì Chúa đem lại bình an cho chúng con,
vì Chúa chúc chúng con vui vẻ ra về bình an.
Vì thế, sau Thánh lễ,
chúng con vui cười với đoàn người vừa dự lễ xong trở về.
Và mỗi lần chúng con tự động vào Nhà Thờ
gặp Chúa đang ngự trong Nhà Tạm.
Chúa là nguồn vui của các thánh trên trời
Chúa là nguồn vui của mọi người lành dưới thế,
nên khi ra khỏi Nhà Thờ,
chúng con cảm thấy thân xác và linh hồn chúng con
lâng lâng vui sướng.
***
Lạy Chúa, xin thứ tha những lời cầu nguyện lung tung nầy của con,
nhưng con muốn thưa với Chúa trong buổi cầu nguyện nầy rằng:
“Xin Chúa hãy chọc con cười đi!”
để đến lượt con,
con cũng chọc cười người khác,
con cũng chọc cười những người đang sống với con,
con cũng chọc cười những ai mà con đang tiếp xúc với họ
bởi vì con cũng như mọi người,ai ai cũng rất cần tiếng cười để sống,ai ai cũng rất cần sự vui vẻ để sống,để sống đúng Tin Mừng của Chúa,để sống đúng Tin Cười của Chúa. Amen.
Linh mục Nguyễn Hài Đồng
(cầu nguyện theo một số gợi ý của Linh mục Michel Quoist)
Nguon: tonggiaophanhue