Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2009

MOT CAI NHIN VE CAC THANH TU DAO VIET NAM,


LỄ CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM
TRUNG THÀNH VỚI CHÚA KITÔ.


Sơ sử ở Việt Nam chỉ thực sự mở đầu từ văn hoá Đông Sơn, cách đây khoảng 2.500 năm. Nước Văn Lang của các Vua Hùng là một sự thật của lịch sử Việt nam. Sách “Đại Việt Sử Ký Toàn Thư” là bộ chính sử đầu tiên của nước ta ghi chép về nước Văn Lang và theo đó thì nước Văn lang “Đông giáp Nam Hải, Tây giáp Ba Thục, Bắc giáp Hồ Động Đình, Nam giáp nước Hồ Tôn”. Nước Văn Lang chỉ tồn tại trước sau trong khoảng 300 năm và con số 18 đời Hùng Vương cho đến nay vẫn là con số của huyền sử. Tiếp đến là nước Âu Lạc của An Dương Vương, rồi đến các triều đại Đinh, Lê, Lý, Trần, Hậu Trần, Hồ, Hậu Lê, Mạc, Nguyễn…

Lãnh thổ Việt Nam nhỏ bé chỉ đến Châu Cực nam là Hoan châu, Hà Tĩnh ngày nay. Biên giới phía nam của An Nam là núi Hoành Sơn. Từ Đèo Ngang, Quảng Bình, Quảng Trị đến Bình Thuận là đất nước Chiêm Thành với kinh đô Trà Kiệu. Miền Nam, Miền Tây thuộc vương quốc Phù Nam, Stiêng, Chu Nại, Lục Chân Lạp, Thuỷ Chân Lạp.

Việt Nam thực hiện Cuộc Nam Tiến bắt đầu từ thời Lê Đại Hành mở mang bờ cõi về phía nam. Thời nhà Trần, Vua Trần Nhân Tông gả Công Chúa Huyền Trân cho Vua Chiêm là Chế Mân để đổi lấy 3 châu (Quảng Bình, Quảng Trị, Huế). Thời nhà Hồ tiến vào Quảng Nam, Quảng Ngãi. Thời Trịnh Nguyễn phân tranh, Nguyễn Hoàng vượt biên giới núi Thạch Bi tiến về phía Nam, cho đến năm 1697 đặt phủ Bình Thuận. Năm 1757, tháp nhập Hà Tiên vào Đại Việt, chấm dứt Cuộc Nam Tiến. Việt Nam với bản đồ chữ S đã hình thành. Như thế chỉ dài chừng nửa đầu thế kỷ 18, người Việt đã hoàn thành cuộc bành trướng của dân tộc từ Bình Thuận chiếm trọn Nam kỳ ( theo Lm Aug Nguyễn Văn Trinh, Lịch Sử Giáo Hội Việt Nam, tập I, 1994)

Trong bối cảnh lịch sử xã hội đó, Thiên Chúa đã sai các nhà truyền giáo đến để gieo trồng hạt giống đức tin trên quê hương Việt Nam. Lịch sử Giáo hội Việt Nam gắn liền với những thăng trầm của lịch sử dân tộc. Các Họ Đạo phát triển cùng với Cuộc Nam Tiến và các cuộc bách hại. Từ khi vị thừa sai Phanxicô Buzômi có công thiết lập cơ cấu Giáo xứ đầu tiên ở Việt Nam năm 1615 cho tới khi Hàng Giáo Phẩm Việt Nam được thiết lập 1960, thời gian đó kéo dài 300 năm. Hơn 3 thế kỷ phát triển cùng với các cuộc bách hại dưới các thời đại Vua Lê Chúa Trịnh, Tây Sơn, Minh Mạng, Thiệu Trị và Tự Đức. Hạt giống Nước Trời cứ phát triển khi được gieo xuống đất. Chúng ta thấy được hồng ân Thiên Chúa tuôn tràn để sức sống Nước Trời nở rộ trên nước Việt thân yêu.

Tâm tình nhớ ơn và tri ân đó được HĐGMVN nói đến trong “Thư HĐGMVN gởi cộng đồng Dân Chúa về việc chuẩn bị Năm Thánh 2010”: “Như anh chị em biết, ngày 24.11.1960, Đức Thánh Cha Gioan XXIII đã ban hành Tông hiến Venerabilium Nostrorum, quyết định thiết lập Hàng Giáo Phẩm Việt Nam. Như thế, bước sang năm 2010, chúng ta sẽ kỷ niệm 50 năm thiết lập Hàng Giáo Phẩm Việt Nam, ghi nhớ một chặng đường lịch sử, đánh dấu sự phát triển của Giáo Hội tại Việt Nam. Chính vì thế, ngày 29.9.2008, chúng tôi đã gửi thư thỉnh nguyện lên Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI, xin phép mở Năm Thánh 2010. Chúng tôi vui mừng báo tin cho anh chị em : ngày 11.2.2009, qua thư của Toà ân giải Tối Cao, Đức Thánh Cha đã chuẩn nhận thư thỉnh nguyện của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, cho phép cử hành Năm Thánh 2010, từ ngày lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam, 24.11.2009, đến lễ Hiển Linh 6.l.2011. Giáo Hội Việt Nam sẽ khai mạc Năm Thánh cách trọng thể tại Hà Nội và bế mạc bằng cuộc hành hương lớn tại Thánh Địa La Vang. Đặc biệt, vào tháng 11 năm 2010, chúng ta sẽ có Đại hội Dân Chúa được tổ chức tại Thành phố Hồ Chí Minh, quy tụ các đại diện của các giáo phận và mọi thành phần Dân Chúa, để cùng với Hội Đồng Giám Mục định hướng cho đời sống Giáo Hội trong tương lai. Ngoài những cử hành chung trong cả nước, mỗi giáo phận sẽ có những cử hành riêng tại địa phương nhằm tạo cơ hội cho tất cả mọi tín hữu tham gia tích cực vào việc cử hành và sống Năm Thánh đặc biệt này.

Cử hành Năm Thánh 2010 là dịp để chúng ta cùng nhau nhìn lại chặng đường lịch sử đã qua trong tâm tình tạ ơn về biết bao hồng ân Chúa ban, tạ ơn vì những hy sinh của các bậc tiền nhân, các ân nhân cũng như các chứng nhân đức tin ; đồng thời tạ lỗi vì đã chưa bày tỏ được hình ảnh Giáo Hội như lòng Chúa mong ước. Đây cũng là cơ hội cho ta nhìn vào hiện tại với cặp mắt đức tin để phân định những thách đố cũng như những thuận lợi cho đời sống và sứ mạng của Giáo Hội. Đây còn là thời điểm thúc đẩy chúng ta nhìn tới tương lai với quyết tâm xây dựng một Giáo Hội như gia đình của Chúa, như cộng đoàn hiệp thông huynh đệ, và là cộng đoàn loan báo Tin Mừng Chúa Kitô nhằm phục vụ sự sống và phẩm giá của mọi người, nhất là những người nghèo khổ”.

Giữa những bách hại tàn khốc, Giáo hội vẫn lớn mạnh không ngừng. Như một Linh mục Giáo sư đã nói : Giáo hội Công giáo ngoài bốn đặc tính Duy nhất Thánh thiện Công giáo Tông truyền còn có thêm một đặc tính thứ năm, đó là bách hại, càng bị bách hại càng lớn lên. Các bậc Tổ tiên đã gieo trong nước mắt và đau thương nhưng hào hùng và can trường. “Đẹp thay những bước chân gieo mầm cứu rỗi” (Is 52,7) để hôm nay Giáo hội Việt Nam vững mạnh sánh vai cùng các Giáo hội trên hoàn vũ. Nhìn những thành quả hiện tại như những bó lúa nặng hạt, là con cháu các Thánh Tử Đạo, người Công giáo Việt nam không bao giờ quên ơn những Bậc Tiền Bối đã xây đắp nên Giáo hội yêu dấu của mình.

Chúng ta có thể khẳng định : Lịch sử của các Giáo hội cũng là lịch sử những cuộc bách hại. Bắt bớ, bách hại luôn đi liền với những kẻ tin nhận Đức Giêsu Kitô là Chúa. Ngay từ trong Cựu ước, những người tin vào Thiên Chúa Giavê cũng đã phải trải qua những cơn gian nan thử thách vì niềm tin.

Tại sao người tín hữu thường bị bắt bớ và bị bách hại? Lịch sử cho thấy người tín hữu bị bắt bớ và bị bách hại thường vì một trong hai hoặc vì cả hai lý do là : bị người đời hiểu lầm và ghen ghét. Chính Đức Giêsu là một minh hoạ tuyệt vời về sự kiện ấy. Đức Giêsu bị nhà cầm quyền Do thái và Rôma kết án loại trừ, vì họ cho rằng Người là mối nguy hiểm cho địa vị, chức quyền của họ. Thế nhưng, qua cuộc khổ nạn và thập giá mà Đức Giêsu bày tỏ lòng hiếu thảo, vâng phục, yêu mến Chúa Cha và tình thương đối với loài người. Cuộc Khổ nạn là con đường dẫn tới Phục sinh.

Các Thánh Tử Đạo của Giáo hội, 117 Thánh Tử Đạo Việt Nam và hàng ngàn hàng vạn vị Tiền Bối Việt Nam cũng là những người đã chết vì Đạo mà nguyên nhân chính là do hiểu lầm và ghen ghét. Các vị ấy đã kiên cường và anh dũng chứng minh lòng tin của mình đối với Đức Giêsu Kitô, bất chấp gông cùm, tù tội, bá đao hay tùng xẻo, trảm quyết hay lăng trì.

Vì thế, ngày Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam chính là dịp để Giáo hội hoàn vũ chiêm ngắm suy tôn 117 Thánh Tử Đạo Việt Nam, các chứng nhân trung kiên của Đức Kitô. Đặc biệt là dịp mà mỗi tín hữu Công Giáo Việt Nam ca tụng Thiên Chúa đã làm những việc vĩ đại trên quê hương mình. Mừng kính trọng thể các Ngài để cùng nhau chiêm ngưỡng, tự hào, học hỏi nơi những chứng nhân đức tin trung kiên, ý chí quật cường của các chiến sĩ Đức Kitô. Từ đó giúp nhau phát huy truyền thống hào hùng bất khuất, dám hy sinh mạng sống cao quý để giữ vững đức tin nơi các thế hệ con cháu Các Thánh Tử Đạo.

Chính trong ánh sáng của Đức Kitô, Vị Tử Đạo tiên khởi mà chúng ta có thể nói về Các Thánh Tử Đạo Việt Nam bằng câu Phúc âm : Đầy tớ không lớn hơn chủ(Ga 15,20); Nếu chúng đã bách hại Thầy, chúng sẽ bách hại các con...Đây Thầy sai các con như con chiên đi vào giữa sói rừng… Hãy coi chừng người đời, họ sẽ nộp các con nơi toà án. Khi họ bắt bớ, các con đừng lo phải nói thế nào, vì không phải các con, nhưng Thánh Linh của Thầy sẽ nói trong các con… Các con sẽ bị mọi người ghét bỏ vì danh Thầy. Nhưng ai bền đỗ đến cùng người ấy sẽ được cứu độ. (Mt 10,16 -25)

Các Thánh Tử Đạo không tìm đến cái chết mà chỉ tìm cách nên giống Thầy, giống đời sống của Thầy Giêsu, nhất là giống cử chỉ yêu thương tột cùng đã đưa Thầy đến cái chết.

Các Thánh Tử Đạo là những vĩ nhân của nhân loại. Các Ngài đã chết dưới ngọn đao phủ là chết cho Đức Kitô như chính Đức Kitô đã chết cho các Ngài.

Các Thánh Tử Đạo hiên ngang vì đã đáng được chịu đau khổ cho Đức Kitô. Các Ngài chẳng màng chi đến việc nhân loại trao tặng huy chương, huân chương, chiến công. Các Ngài chết tử đạo là chết vì Đức Kitô, đơn thuần và tinh khiết, trong sáng và huyền diệu, can trường và khiêm nhu.

Các Thánh Tử Đạo có chung một chọn lựa lựa khoát : theo Đức Kitô hay theo vua quan? Theo Đức Kitô là sống trong gông cùm và chết trong đau thương. Theo vua quan là thừa hưởng vinh hoa phú quý nơi trần gian. Các Ngài có chung một quyết định tối hậu là theo Đức Kitô. Giây phút quyết định ấy chỉ có các Ngài với Thiên Chúa, chỉ có linh hồn với cõi phúc vô biên. Giây phút ấy không bị ảnh hưởng bởi gia đình, tổ quốc, nhân sinh. Người chết trong máu tử đạo đã coi nhẹ nghĩa phu thê, đã xem thường đường phụ tử. Họ khao khát một tình yêu vô biên mỹ lệ như giải ngân hà sao sa vời vợi, như vầng nhật nguyệt huy hoàng khôn tả. Các Ngài đã hoan hỉ chấp nhận chết để được sống một cuộc đời mà không mỹ từ nào diễn tả nổi, không bút hoạ nào vẽ thành và không hùng biện nào tuyên dương cho trọn. Người chết trong gông cùm mòn mỏi đã đặt tổ quốc đàng sau những giá trị vĩnh cửu. Ước vọng của họ không phải là được người đời tưởng niệm, được hậu thế tôn phong. Họ chết là vì đức tin thúc đẩy. Họ chỉ muốn thực hiện điều đã từng nghe biết : “Ai tuyên xưng danh Ta trước mặt trần gian, Ta sẽ tuyên danh nó trước mặt Cha Ta trên trời” (Mt 10,32). (x.Thiên Hùng Sử trang 4).

Chân dung Các Thánh Tử Đạo Việt Nam được tô điểm bằng muôn ngàn vạn nét, nhưng nét đẹp nhất trong chân dung các Ngài là Niềm Tin Phục Sinh. Trong nhà tù vẫn cầu nguyện và hát thánh ca, thánh vịnh. Ra pháp trường vẫn cầu nguyện và hát khúc khải hoàn Alleluia, luôn hướng về trời cao với niềm Hy Vọng Phục Sinh và cất cao hát mãi cho đến khi đầu rơi khỏi cổ. Cái chết chẳng có giá trị gì, chính sự sống mới làm nên muôn điều huyền diệu. Sự sống đó chính là tình yêu với tất cả những gì cao thượng và chân thật. Tình yêu đó bừng lên mãnh liệt trong mầu nhiệm tự huỷ và hiến dâng. Chết là mất tất cả, nhưng 117 hiến tế tình yêu cũng là 117 chứng từ niềm tin của những con người xác tín rằng: chết vì Đức Kitô, chết đi là sống lại trong cuộc sống muôn đời; chết là chiến thắng; chết là để đi về sự sống vĩnh cửu; chết là cánh cửa im lìm được mở ra để về với Đấng là Sự Sống vĩnh hằng.

Bài học của các vị tử đạo không phải là khơi lên máu nóng tìm đến cái chết, mà chính là sống hiến thân từng giây từng phút của đời mình cho Thiên Chúa và tha nhân. Sự sống đó luôn kêu mời chúng ta : mỗi ngày chết đi những yếu đuối tầm thường, để can đảm làm chứng và đấu tranh cho Chân lý. Sự sống đó hứa hẹn với chúng ta một ngày sau rạng rỡ, ngày đoàn tụ với cha anh chúng ta trên cõi bất diệt.( x. Thiên Hùng Sử, trang 495).

Niềm Tin Phục Sinh mãi mãi là ánh sáng soi dẫn từng suy nghĩ từng lời nói từng việc làm của người tín hữu trong cuộc sống hàng ngày.

Chúng ta đang sống trong một xã hội văn minh vật chất. Khuynh hướng tìm chiếm hữu, hưởng thụ, an nhàn là rất mạnh. Thế mà Lời Chúa hôm nay kêu gọi ta phải từ bỏ mình, phải vác thập giá, phải hi sinh mạng sống. Phải chăng Chúa muốn ta tàn lụi đi ? Hay Chúa muốn ta trở nên dại dột ? Thưa không phải như thế. Chúa khuyên bảo ta hãy biết từ bỏ mình vì lợi ích của ta.

Chúa chỉ đường cho ta đến những giá trị cao quí hơn. Trong đời sống, cơm áo gạo tiền là cần là quí. Nhưng còn những thứ cao quí hơn. Ví dụ như danh dự, tình yêu, lòng chung thủy. Mạng sống là quí. Nhưng có những giá trị còn cao quí hơn. Ví dụ như đức tin, tổ quốc. Thân xác là quí. Nhưng linh hồn còn cao quí hơn. Vì thế, khi không thể chọn cả hai, ta phải biết chọn những giá trị cao quí hơn.

Chúa chỉ đường cho ta đến những giá trị bền vững hơn. Vật chất là quí. Nhưng giá trị của nó không lâu bền. Chết rồi ta chẳng mang theo được vật chất theo mình. Những giá trị tinh thần bền vững hơn. Dù chết rồi vẫn còn tồn tại. Tục ngữ có câu: “Cọp chết để da, người ta chết để tiếng”. Cuộc sống đời này là quí. Nhưng cuộc sống đời này không kéo dài lâu. Cuộc sống đời sau mới trường tồn vĩnh cửu. Khi không thể chọn lựa mọi giá trị, ta phải biết lựa chọn những giá trị có tính cách vĩnh cửu.

Chúa chỉ cho ta đường đến với Thiên Chúa. Thiên Chúa là nguồn mạch mọi sự thiện hảo. Chọn Chúa là chọn những gì tốt đẹp nhất. Chúa là giá trị cao quí nhất. Chúa là giá trị vĩnh cửu nhất. Chúa là hạnh phúc hoàn hảo nhất. Hạnh phúc ở nơi Chúa làm ta no thỏa. Hạnh phúc ở nơi Chúa không bao giờ tàn lụi. Hạnh phúc ở nơi Chúa cho ta đạt được mọi ước mơ của con người.

Chúa chỉ cho ta con đường đi theo Chúa. Khi dậy dỗ ta, Chúa Giêsu không nói suông. Chính Người đã thực hành. Người đã từ bỏ mình, vác thánh giá. Người đã liều mạng sống, chịu chết vì chúng ta. Người đã từ bỏ tất cả những giá trị trần gian để vâng theo thánh ý Đức Chúa Cha. Cuối cùng Người lại được tất cả. Chết rồi được phục sinh. Tự hủy mình ra không lại được trở thành Vua vũ trụ. Người đã từ bỏ tất cả, nay Đức Chúa Cha lại ban cho Người tất cả, khi đặt mọi sự dưới chân Người.

Yêu mến Chúa và vâng theo Lời Chúa, các thánh Tử đạo Việt nam đã đi theo con đường của Chúa. Để bảo vệ đức tin, các ngài đã chịu mất tất cả cuộc sống an vui, mất danh vọng chức quyền, mất nhà cửa của cải. Vì hiểu rằng rằng đức tin là gia tài cao quí nhất. Hướng về sự sống đời sau, các ngài đã sẵn sàng chịu giam cầm, chịu nhục nhã, chịu hành hạ đau đớn. Vì biết rằng những đau khổ đời này rồi sẽ qua đi, hạnh phúc đời sau mới vĩnh cửu. Để trung thành với Chúa, các ngài sẵn sàng chịu mất mạng sống. Vì biết rằng Chúa sẽ ban lại sự sống mới, sự sống vĩnh cửu cho các ngài. Các ngài thật can đảm. Vì khi chọn lựa và từ bỏ như thế, phải chịu nhiều đau đớn, khổ nhục. Đó là chọn lựa tuyệt đối quyết liệt, dám liều mất cả mạng sống cho sự lựa chọn của mình. Các ngài thật khôn ngoan. Đã biết từ bỏ cái tầm thường để lựa chọn điều cao quí. Đã biết từ bỏ cái tạm bợ để lựa chọn điều vĩnh cửu. Đã biết từ bỏ những giá trị tương đối để lựa chọn Chúa là giá trị tuyệt đối.

Cuộc sống hôm nay cũng đặt chúng ta trước nhiều lựa chọn. Để sống đúng lương tâm công giáo, ta phải chối từ những mối lợi bất chính. Để chu toàn luật Chúa, ta phải từ chối những hưởng thụ ngọt ngào. Để thực hành luật yêu thương tha thứ, ta phải cắn răng chịu nhịn nhục. Để chọn Chúa, ta phải mất chức tước danh vọng. Để đi theo Chúa, ta phải vác thánh giá. Những lựa chọn đó nhiều khi khiến lòng ta đau đớn như bị vết thương. Vết thương rỉ máu âm ỉ suốt cuộc đời. Những lựa chọn đó nhiều khi khiến ta rơi lệ. Những dòng lệ đau đớn xót xa. Đó thực là những cuộc tử đạo. Cuộc tử đạo không thấy máu. Vì máu chỉ ri rỉ trong tâm hồn. Cuộc tử đạo không thấy lệ. Vì lệ đã nuốt ngược vào trong. Máu ri rỉ đau đớn nhức nhối lắm. Lệ nuốt vào cay đắng lắm. Để lựa chọn như thế phải có ơn khôn ngoan của Chúa. Để lựa chọn như thế cần có ơn sức mạnh của Chúa. Nhưng có lựa chọn như thế ta mới xứng đáng là môn đệ Chúa và xứng đáng là con cháu các thánh anh hùng tử đạo. Chính những lựa chọn đó đem lại cho ta sự sống đích thực. Chính những lựa chọn đó đưa ta đến hạnh phúc vĩnh cửu.

Lm Giuse Nguyễn Hữu An

Vài tư liệu.

1. Thời gian và con số:
+ Thời gian bắt đầu vào năm 1580 và chỉ kết thúc hoàn toàn vào năm 1888, kéo dài gần 3 thế kỷ.
+ Có khoảng 400.000 người bị lưu đầy, phát lưu và phân sáp.
130.000 người đã chết vì đạo trong số này đã có 117 vị được Giáo Hội chính thức tôn phong lên hàng hiển thánh vào ngày 19.6.1988.
2. Về các hình khổ: Các ngài đã phải chịu mọi thứ cực hình mà người ta có thể nghĩ ra được như:

- Gông cùm, xiềng xích, nhốt trong cũi, đánh đòn, bỏ đói.

- Bị voi giầy, bị trói ném xuống sông, bị đổ dầu vào rốn rồi cho bấc vào mà đốt, bị đóng đinh vào ván rồi đem phơi nắng vv.

- Quyết liệt hơn thì bị trảm quyết - tức là bị chặt đầu- bị xử giảo - tức là bị thắt cổ -, hay bị thiêu sống.

- Vô cùng man rợ và hiểm độc như bị xử lăng trì - phân thây ra từng mảnh hay là xứ bá đao.
3. Quá trình Giáo Hội phong thánh
* Ngày 27-5-1900 Đức Thánh Cha Lêo XIII phong 64 vị lên hàng chân phước.
* Ngày 20-5-1906 Đức Thánh Cha Pio X phong thêm 8 vị.
* Ngày 02-5-1909 cũng Đức Thánh Cha Piô X phong thêm 20 vị nữa.
* Ngày 29-4-1951 Đức Thánh Cha Pio XII phong 25 vị.
Trong 117 vị được phong chân phước có :

- 8 Giám mục ( Giám mục thuộc dòng Đaminh và 2 Giám mục thuọc Hội thừa sai Paris)
- 50 Linh mục (Gồm 37 là người Việt Nam, 8 thuọc Hội thừa sai Paris
và 5 thuộc dòng Đaminh)
- 15 thầy giảng

- 44 giáo dân thuộc đủ mọi thành phần xã hội: công chức, thương gia, công nhân, quân nhân, y sĩ, ngư phủ, trùm họ v..v.

4. Theo loại hình phạt

* 79 vị bị trảm quyết tức là bị chặt đầu.
Như vậy là con số bị trảm quyết nhiều nhất.
* 18 vị bị xử giảo tức là bị thắt cổ.
* 8 vị chết rũ tù
* 6 bị thiêu sinh
* 4 bị lăng trì - tức là phân thây ra từng mảnh
* 1 bị tử thương và
* 1 bị bá đao

5. Về thời gian
* 2 vị chịu tử đạo thời Trịnh Doanh
* 2 vị chịu tử đạo thời Trịnh Sâm
* 2 vị chịu tử đạo thời Cảnh Thịnh.
* 57 vị chịu tử đạo thời Minh Mạng
* 3 vị chịu tử đạo thời Thiệu Trị
* 51 vị chịu tử đạo thời Tự Đức




Thứ Năm, 12 tháng 11, 2009

Su Diep Cua Long Biet On : " An Qua Nho Nguoi Trong Cay"


12 Tháng Mười Một

Tình Yêu Mạnh Hơn Thời Gian
Một hôm, vua Ai Cập đang đứng chiêm ngưỡng những bia tháp mà ông đã cho dựng lên tại thành phố Eliopolis. Bỗng nhiên có một cụ già râu tóc bạc phơ không biết từ đâu đến, đã cười ngạo nghễ và thách thức với nhà vua như sau: Hãy bỏ tất cả và cút đi...

Nhà vua giận tím gan, thế nhưng ông ta đã tự chủ và trả lời: "Hỡi người già, ngươi là ai mà dám ra lệnh cho ta một cách hỗn láo như thế... Không lẽ ngươi có nhiều quyền thế hơn ta?".
Lão ông tự giới thiệu: "Ðúng thế, bởi vì ta là Thời Gian...".

Nghe đến tên Thời Gian, vua Ai Cập tái mặt và té khỏi ngai vàng... Cùng với ông, cả đế quốc Ai Cập cũng sụp đổ.

Lão già Thời Gian cũng rảo qua khắp các đế quốc trên thế giới. Lão đi đến đâu, thì các đế quốc rơi rụng như sung: Hôm nay tại Babylone, ngày mai tại Athène, ngày mốt tại Ninive, tại Carthage...

Nhưng ngày kia, người ta bỗng thấy xuất hiện tại đồi Vatican một cụ già khác. Cụ tuyên bố nghênh chiến với lão già Thời Gian. Lão già Thời Gian tưởng mình có thể phá vỡ tất cả mọi công trình của con người trên trần gian này. Cũng một giọng điệu vô cùng hách dịch, lão ta cũng đến trước cửa Vatican và dõng dạc tuyên bố: "Ta là Thời Gian đây". Tiếng gầm thét đó đã làm rung chuyển trái đất, thế nhưng đã không làm cho bô lão trên ngọn đồi Vatican mảy may lo sợ. Cụ bình tĩnh đáp lại: "Còn ta, ta chính là Vĩnh Cửu!... Xuyên qua các thế hệ, ta phải đại diện cho lòng chung thủy của Thiên Chúa đối với loài người...".

Thời gian là liều thuốc chữa được mọi khổ đau... Thời gian giúp chúng ta quên được dĩ vãng u buồn... Ðó là những câu nói mà chúng ta thường dùng để tự an ủi mình hoặc người khác khi đứng trước thất bại, hay bất cứ một nỗi bất hạnh nào...
Mà quả thật, thời gian không những giúp chúng ta chữa lành được nhiều vết thương trong cuộc sống, thời gian còn là một kẻ phá hoại tàn nhẫn. Cái chết xảy ra hằng ngày xung quanh chúng ta là một chiến thắng của thời gian. Sự sụp đổ của không biết bao nhiêu đế quốc trên cõi trần này cũng là một chiến thắng của thời gian...Chỉ có một sức mạnh thời gian phải nhượng bộ: đó là sức mạnh của Tình Yêu. Chúng ta thường nói: Tình Yêu mạnh hơn sự chết. Ðúng hơn, chúng ta phải nói: Tình Yêu mạnh hơn Thời Gian, bởi lẽ thời gian không bao giờ có thể xóa mờ được tình yêu.

Bất cứ một nghĩa cử yêu thương nào mà con người làm cho tha nhân, đều trở thành bất diệt. Những nghĩa cử yêu thương trở thành bất diệt là bởi vì nó tham dự vào tình yêu của Thiên Chúa. Người sống cho kẻ khác là người sống cho Chúa. Và ai sống cho Chúa tức là sống mãi trong Tình Yêu.

Chúng ta đang cầu nguyện cho các đẳng linh hồn trong tháng 11 này. Chúng ta cầu nguyện vì chúng ta tin rằng thời gian đã không đưa họ đi vào quên lãng. Trong tình yêu của Chúa mà chúng ta đang san sẻ cho những người xung quanh, những người quá cố cũng sẽ được sống mãi. Còn lời kinh nào hữu hiệu hơn cho những người quá cố cho bằng những nghĩa cử yêu thương của chúng ta...

Trích sách Lẽ Sống

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2009

Greetings in The Vietnam Teacher's Day - Friday, Novenber 20,2009




The our Teachers in Viet Nam Country well !

Every Students and puiples Viet nam, Good Evening Teachers ! Good Luck to YOU !
Thank you for giving "A Your Holy Song Music" to me !
See you this Evening in Mass !

sincerly !
bapgioan - Priest JB PHAM MINH PHUNG

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2009

Than Dong Viet Nam xa xu (http://tuoitre.com.vn)


Ngọc Diễm vui đùa cùng em trai (ảnh do gia đình cung cấp)


Tài trí Việt
Thứ Bảy, 16/02/2008, 00:11 (GMT+7)

Tài trí Việt

8 tuổi, sử dụng được… 11 ngôn ngữ!

TT - Một cô bé Mỹ gốc Việt vừa được bình chọn trong số 10 thiếu niên Mỹ đáng được noi theo trong năm 2008.

Nghe đọc nội dung toàn bài:

Tạp chí Forbes vừa đưa ra danh sách 10 nhân vật tuổi thiếu niên đáng để giới trẻ Mỹ học hỏi trong năm 2008. Kèm theo bản danh sách này là một bài phân tích, nhận định khái quát chung về lối sống của tầng lớp trẻ hiện nay cũng như giới thiệu những điển hình lành mạnh, xuất sắc để mọi người noi theo của tác giả Alyson Papalia.

Bên cạnh những tên tuổi đã khá nổi tiếng trong giới teen Mỹ gần đây như Miley Cyrus, Malcolm David Kelly, Nick Jonas… có một cô bé gốc Việt xinh xắn! Wendy Võ (tên Việt do cha mẹ đặt là Võ Thị Ngọc Diễm) được giới thiệu có năng khiếu sáng tác nhạc và sử dụng 11 ngôn ngữ tuy chỉ mới... 8 tuổi!

Thử đánh tên "Wendy Vo" trên trang Google, nhận được kết quả tới 163.000 trang web chứa thông tin về nhân vật này. Tiếp tục kiểm chứng trên Youtube, nhận thấy Diễm quả sử dụng khá lưu loát tiếng Anh, Nhật, Tây Ban Nha, Hoa… và thậm chí còn đọc được cả những ngôn ngữ trên!

Tuổi Trẻ đã liên lạc và có cuộc trao đổi ngắn qua email với nha sĩ Võ Minh Oai (phụ huynh bé Ngọc Diễm, hiện sinh sống và làm việc tại Charlotte, Bắc Carolina, Mỹ). Nha sĩ Oai xác nhận việc cháu Diễm (sinh ngày 20-7-1999) có khả năng sử dụng được 11 ngôn ngữ là hoàn toàn có thật, trong đó ngôn ngữ mà cháu thông thạo nhất là tiếng Anh, Việt và Tây Ban Nha (các ngôn ngữ khác gồm có: Pháp, Bồ Đào Nha, Nhật, Ả Rập, Nga, Quan Thoại, Quảng Đông và Hindi).

Điều khiến anh Oai tự hào nhất là việc Diễm nói rất sõi tiếng Việt, không bị lơ lớ như nhiều trẻ em Việt khác lớn lên tại Mỹ. "Chúng tôi luôn cố gắng sử dụng ngôn ngữ quê nhà và nhắc về tổ tiên, nguồn gốc của mình mỗi khi quây quần cùng nhau để các cháu không quên nguồn cội" - anh Oai cho biết.

Lý do Ngọc Diễm biết được nhiều ngôn ngữ, theo cha của bé, cũng rất tình cờ và thú vị. Tại phòng khám nơi anh làm việc có rất nhiều nhân viên, khách hàng thuộc những sắc dân khác nhau... và anh cũng thường dẫn cháu tới đây chơi.

Vô tình trong một lần đi ngang chỗ con gái đùa giỡn, anh phát hiện cháu Diễm đang liến thoắng cùng một bệnh nhân bằng thứ tiếng khá lạ tai (sau này anh mới biết đó là tiếng Nga). Điều kỳ lạ là cháu nói với giọng điệu rất tự nhiên.

Sau đó anh Oai mới bắt đầu để ý và nhận ra cháu Diễm không ngừng chú ý, học hỏi thêm những loại ngôn ngữ khác từ mọi người. Anh cho biết việc học ngoại ngữ đối với cháu Diễm là hoàn toàn mang tính tự nguyện và do yêu thích là chủ yếu. Anh Oai cười chia sẻ: "Con bé ham học thì chúng tôi vui lắm. Nhưng vừa rồi cháu lại xin cho học thêm tiếng Đức nữa thì chúng tôi cũng không khuyến khích. Sức người có hạn, chúng tôi khuyên cháu chỉ nên tập trung học tốt những môn học bây giờ. Và rất mừng khi cháu đã hiểu và nghe lời mọi người".

Thời gian rảnh Diễm thường chơi đàn organ để giải trí, và đã từng sáng tác nhiều bài hát dành tặng người thân trong gia đình (hiện số bài hát mà cô bé sáng tác đã mấp mé con số... 45!). Rất thương cậu em trai bé bỏng của mình, Diễm từng soạn một bài nhạc tên Little Guava để dành tặng dịp sinh nhật em (có thể tìm nghe trên itune hoặc emusic). Dẫu vậy, cô bé vẫn bị than phiền không ít về việc tranh giành đồ chơi và bánh kẹo với em mình.

Tuy Diễm chưa về Việt Nam lần nào nhưng anh Oai hi vọng sẽ sớm đưa Diễm và em trai về quê hương thăm ông bà nội, ngoại ở Vĩnh Long và Cần Thơ. "Diễm nghe nói ông ngoại sẽ cho đất nếu về Việt Nam thì lấy làm thích thú lắm, vì cháu muốn thử một lần đi cày ruộng giống mấy chị nông dân mà cháu thấy trên tranh vẽ, tivi..." - anh Oai giải thích. Ngoài ra, Diễm cũng rất thích những món ăn Việt do mẹ nấu ở nhà như canh chua và phở. Anh kể tết năm nay, cả nhà đã may cho cô bé vài bộ áo dài để "diện" và nhận tiền lì xì.

"Cháu Diễm thích trở thành bác sĩ và nhạc sĩ. Tuy nhiên hiện tại cháu vẫn còn nhỏ nên mọi người chưa đưa lời khuyên được. Dẫu vậy, nếu cháu muốn trở thành nhạc sĩ thì sẽ luôn có một khán giả nhiệt tình đi theo ủng hộ, đó chính là… ba của cháu!" - anh Oai kết thúc câu chuyện bằng một câu nói nhẹ nhàng và hài hước.

CÔNG NHẬT

"DIEU KY DIEU VIET NAM" (http://tuoitre.com.vn)


Chị em Dung Van Nguyen - Ảnh: Westrich/ Deutschland Magazine

Người Việt xa quê
Thứ Bảy, 07/11/2009, 05:10 (GMT+7)

“Điều kỳ diệu Việt Nam”

TT - Thế hệ thứ hai của những người Việt Nam tại Đức học hành rất thành công. Nỗ lực học tập của các em được ghi nhận trong bài viết của tác giả Martin Spiewak trên tạp chí Deutschland (Nước Đức) số tháng 9. Tuổi Trẻ trích giới thiệu.

Ông hiệu trưởng Detlef Schmidt - Ihnen của Trường cấp III Barnim ở Đông Berlin rất hài lòng về kết quả trong kỳ thi Olympic toán. Sáu học sinh của ông đã đạt điều kiện để tham gia vòng tiếp theo cấp khu vực. Thành tích này không hẳn là đặc biệt đối với Trường cấp III Barnim ở Đông Berlin vì trường này luôn chú trọng tới các môn khoa học tự nhiên. Nhưng vấn đề nảy sinh là phải phát âm đúng tên của những học sinh đoạt giải như thế nào.

Cô bé học lớp 7 là Tran Phuong Duyen hay Duyen Tran Phuong? Tương tự như Duc Dao Minh, cậu học trò lớp 10. Ông Detlef Schmidt-Ihnen thường xuyên vấp phải khó khăn này vì 17% học sinh của ông đến từ các gia đình Việt Nam, con số ở lớp nhỏ tuổi hơn là trên 30%. “Nhiều em học rất tốt, đặc biệt là môn khoa học và toán” - ông hiệu trưởng nhấn mạnh. Học sinh giỏi toán nhất trường cũng là người gốc Việt Nam.

Giỏi hơn cả người Đức

Không có nhóm dân di cư nào đến nước Đức học tập tốt hơn dân Việt Nam: khoảng 50% con cái họ đậu vào các trường trung học, tức là theo tỉ lệ sẽ có nhiều học sinh đỗ vào trường đại học hơn người Đức. “Sức học của các em học sinh Việt Nam đối lập với những em nhỏ có nguồn gốc di cư khác. Điều kỳ diệu thường diễn ra ở Mỹ, nay đang lặp lại ở Đức” - Karin Weiss, chủ tịch Ủy ban Các vấn đề nước ngoài ở Brandenburg, hồ hởi.

Hầu hết người Việt Nam sống ở Đức kinh doanh buôn bán nhỏ. Rào cản ngôn ngữ khiến họ khó tìm được việc thông thường. Vì vậy, họ phải làm việc 60 giờ/tuần, làm các việc như thợ nề, bán hàng hoa hay bán hàng ngoài chợ nên con cái họ thường phải giúp cha mẹ.

Dung Van Nguyen cùng gia đình sống ở nhà dành cho người tị nạn trong nhiều năm. Em không có những kỷ niệm tồi tệ về thời thơ ấu, ít ra quanh em cũng có nhiều bạn để chơi, còn cha mẹ em thì ngược lại.

Họ bị ám ảnh bởi cái bếp tập thể, sự chật chội và những trận cãi vã giữa những người khác chủng tộc cùng khu nhà. Dù vậy, có một nơi mà họ không bao giờ để thiếu: đó là góc học tập của con cái mình.

Như hầu hết các bậc cha mẹ người Việt Nam khác, họ cho con đến lớp mẫu giáo sớm để học tiếng Đức. Bây giờ, Dung học Trường cấp III ở Potsdam, là một trong những học sinh giỏi nhất của lớp với điểm trung bình là 1,5 (xét thang điểm từ 1-6, điểm 6 là trượt). Mùa hè năm ngoái, quỹ hỗ trợ các học sinh nhập cư có năng khiếu mang tên Start Foundation đã tặng học bổng cho cô bé 14 tuổi này. Khoảng 30% số học sinh được chọn ở Đông Đức là người Việt Nam. Chị em của Dung cũng đều học rất giỏi.

Dù học giỏi vậy nhưng phòng của các em không đầy sách, cũng chẳng có những trò chơi điện tử hỗ trợ học hành. Một tivi màn hình phẳng lớn trong phòng khách đối diện với bàn thờ, lúc nào cũng hương khói nhớ về tổ tiên. Phòng ở chật chội chất đầy thùng cactông chứa chai nước ngọt để cha mẹ bán hàng.

Người cha nói thứ tiếng Đức khó nghe. Vì vậy các con gái của ông dịch giúp câu chuyện về gia đình họ. Ông Nguyễn đi lao động xuất khẩu ở Liên Xô và nộp đơn xin cư trú ở Đức sau khi liên bang này tan rã. Nhiều năm sống trong tâm trạng lo lắng, cuối cùng họ được phép ở lại nếu chứng minh có đủ tiền để trang trải cuộc sống.

Vậy là ông và vợ phải làm việc cật lực từ sáng sớm tới 22g đêm, đứng sau quầy bán hàng ăn. Suốt nhiều năm, Dung phải chăm em vì cha mẹ đi làm từ sáng sớm tới tối mịt mới về. Dù vậy, các con của ông Nguyễn vẫn học tốt và đem những điểm cao về khoe cha mẹ.

Chúng tôi muốn con mình học giỏi

Sao con ông học giỏi vậy, ông Nguyễn? Lần đầu tiên người đàn ông có dáng vất vả này mỉm cười. Ông có vẻ thích thú với chủ đề này. Câu trả lời đơn giản đến bất ngờ: “Vì tất cả cha mẹ Việt Nam đều muốn con mình học giỏi”.

“Giáo dục là tài sản có giá trị nhất đối với các gia đình Việt Nam” - bà Karin Weiss lý giải. Ngay cả khi cha mẹ có rất ít thời gian sau một ngày lao động vất vả, họ vẫn hỏi con mình về việc học hành, làm bài tập. Bà Weiss biết những gia đình Việt Nam có mức sống chỉ hơn mức nghèo một chút, vẫn chắt chiu từng đồng bạc để cho con đi học lớp tốt. Dù không cần phải như vậy, nhưng Dung và các anh chị em vẫn được cha mẹ hỗ trợ tối đa. Các em có máy tính để học. Khi muốn học piano, ngay lập tức cha mẹ mua về nhà cây đàn.

Tính ham học của người Đông Á là món quà quý giá nhất họ mang đến từ quê hương. Họ thường nói: “Có chí thì nên” hay “Tôi muốn con cái tôi có cuộc sống tốt hơn những gì chúng tôi đã trải qua”. Khi người Việt gặp nhau, câu đầu tiên họ hỏi thường là: “Con cái anh/chị học hành thế nào?”.

Với thế hệ trẻ, họ phải sống giữa hai nền văn hóa. Tiếng Đức của những đứa con quá khó để cho cha mẹ họ hiểu, còn tiếng Việt của những bậc cha mẹ thì các con lại không hiểu. Vì vậy khi gặp phải vấn đề tâm lý phức tạp, họ không biết dùng từ ngữ gì để nói nên gây tình trạng căng thẳng giữa các thành viên. Nhưng đây chỉ là những trường hợp cá biệt.

Đa phần các gia đình Việt Nam vẫn giữ được truyền thống và tinh thần san sẻ ấm cúng. Con cái tôn trọng cha mẹ và có ước vọng lớn lao học tập để trở thành thành viên của tầng lớp cao trong xã hội Đức.

H.NGUYÊN lược dịch
Các tin khác
“Góc Hà Nội mới” ở Seoul - (07/11)
Ông Tô Huy Rứa gặp gỡ cộng đồng người Việt tại LB Nga - (07/11)
GS Trịnh Xuân Thuận đoạt giải thưởng khoa học UNESCO - (06/11)
Halloween - đèn lồng bí đỏ xứ người - (27/10)
“Cú đánh chết người” vào một sinh viên Việt tại Mỹ - (26/10)
Người Việt ở Nga: Lo miếng ăn , khổ chuyện học - (17/10)
Hàng chục tiểu thương và nhà báo bị bắt giữ tại chợ Vòm - (17/10)
Niềm vui tuổi già ở Cali - (26/09)
Một điệu nhảy, nhiều tình thương - (26/09)
Nuôi con bằng bún mắm, bún bò - (12/09)

Góc ảnh Quê hương

300 quan khách dự kỷ niệm 64 năm Quốc khánh VN tại Đức

TT - Tổng lãnh sự quán VN tại Frankfurt am Main (CHLB Đức) vừa tổ chức kỷ niệm 64 năm Quốc khánh VN. Tham dự lễ có gần 300 quan khách gồm đại diện chính phủ bang Hessen, các bộ kinh tế, khoa học, tư pháp bang Hessen, đại diện chính quyền thành phố Frankfurt, tổng lãnh sự các nước tại Frankfurt và nhiều doanh nghiệp Đức cùng đông đảo bà con Việt kiều, sinh viên VN đang sinh sống, làm việc và học tập tại CHLB Đức.

Xem tiếp...



Việt Nam và những người bạn Norifumi Nagai: “vì người Việt giàu lễ nghĩa…”
Du lịch Việt Nam Hội chợ triển lãm "Festival biển Nha Trang 2007"
Thư phương xa
Ngày tốt nghiệp của con
“Thiên chức” của con
Tài trí Việt
8 tuổi, sử dụng được… 11 ngôn ngữ!
Nghĩa dầu khí và Quĩ Ánh Dương
Bản sắc Việt
Chúng tôi sẽ đi xe buýt, nếu…
Một bài giáo dục công dân rất hay!
Người Việt trẻ

14 tuổi đậu đại học âm nhạc Đức
Người nối nhịp cầu Thái - Việt
Những sứ giả giới thiệu hình ảnh Việt Nam
Chàng trai Việt tại Grinnell
Thủ khoa người Việt trên xứ sở hoa anh đào

SU DIEP "YEU THUONG CUOI CUNG" cua VUA NHAC ROCK - Michael Jackson

Michael Jackson trong buổi tập tại sân khấu Trung tâm Staples ở Los Angeles (Mỹ)- Ảnh: imdb


Văn hóa - Giải trí
Thứ Bảy, 07/11/2009, 06:25 (GMT+7) (http://tuoitre.com.vn)

Từ sách từ phim
Yêu thương là sự thật cuối cùng

TT - This is it (*) tập hợp những gì tuyệt vời nhất trong âm nhạc của Michael Jackson. Hơn thế, bộ phim là một hình ảnh Michael Jackson không phải ai cũng từng được biết. Một Michael nói những lời của chính anh chứ không phải lời của người khác buộc cho mình.

Chính vì vậy, This is it có thể làm bạn ứa nước mắt vì cảm phục, lẫn vì bạn - trong mối bòng bong của các tin tức truyền thông - có thể chưa bao giờ hiểu đúng Michael.

Chọn lọc những thước phim quay các buổi luyện tập của vua nhạc pop cho show diễn This is it, bộ phim của đạo diễn Kenny Ortega khiến khán giả như được có mặt ở khán đài của tổ hợp sân khấu O2 Arena (London, Anh) xem buổi diễn chính thức của Michael Jackson. Nhưng khán giả, may mắn hơn cả thế, vì không chỉ được nhìn thấy Michael trên sân khấu mà cả trong đời thật của anh - trong công việc, qua những hành xử của anh với êkip làm việc.

"Hãy dạo đoạn này chầm chậm như anh đang lê ra khỏi giường", "Ðừng, đừng đánh nốt đó", "Xin lỗi, tôi chưa quen với việc đeo máy trợ tai...", "đừng bắt tôi hát to hơn, tôi cần giữ giọng", "sao mọi người lại làm thế với tôi?", "Chúa cầu phúc cho các bạn"... - trao đổi với dàn nhạc, tổ ánh sáng, bộ phận âm thanh...

Michael nói những lời ấy với tất cả sự dịu dàng và khiêm tốn, không có cái bóng của hào quang, của danh hiệu "ông vua" nào trong cách anh giao tiếp. Và thật buồn khi phải nói dường như có thể nhìn thấy, đằng sau tất cả sự cẩn trọng đầy ấm áp của anh, còn là cái bóng của những tổn thương, va đập mà anh từng chịu đựng...

Không chỉ hiểu âm nhạc của mình đến từng nốt, cầu toàn trong từng bước nhảy, chính sự nhẹ nhàng trong giọng nói, sự tử tế trong cử chỉ, thái độ của Michael khiến người xem cảm được trái tim tràn đầy tình yêu của anh với mọi người xung quanh, với những cộng sự mà anh xem như một gia đình và với chính khán giả.

Những thước phim 3D nào đã được quay cho ca khúc Thriller, những thông điệp ý nghĩa nào Michael đã lồng vào ca khúc Earthsong, những điệu nhảy sáng tạo nào cho Beat it, những nốt nhạc cần cao "không thể cao hơn" cho I just can’t stop loving you...

Tất cả sẽ được hé mở đằng sau sự hoành tráng của show diễn - giấc mơ chưa thành sự thật của Michael. Nhưng một sự thật khác đã được nhìn thấy: một tinh thần làm việc đầy trách nhiệm và sáng tạo mà bất cứ người nghệ sĩ nào cũng nên học hỏi.

"...Tình yêu như sự thật cuối cùng của trái tim", Michael từng nói như thế về ước mơ và ngày mai. Nhưng người hâm mộ của anh, đợi đến khi anh qua đời, có thể mới tin từ tận cùng trái tim: Michael đã hết lòng cho thông điệp ấy đến thế nào. Và sự thật cuối cùng về anh không gì khác là lòng yêu thương - với âm nhạc, con người và hành tinh đang cần được cứu rỗi này.

KHẢ LINH

(*) Tên tiếng Việt: Ðó là anh, công chiếu tại VN từ 6-11.

THONG TIN TU RADIO VATICANO




Người Việt Nam đầu tiên làm Giám Mục tại Canada








VATICAN. Lần đầu tiên một người Việt Nam được Tòa Thánh bổ nhiệm làm GM tại Canada, đó là
Cha Vinh Sơn Nguyễn Mạnh Hiếu, tân GM Phụ tá Tổng giáo phận Toronto.


Thông cáo công bố hôm 6-11-2009, của Phòng báo chí Tòa Thánh cho biết Đức Cha Vinh Sơn Nguyễn Mạnh Hiếu thuộc tổng giáo phận Toronto, năm nay 43 tuổi, sinh ngày 8-5-1966, thuộc dòng tộc một trong các thánh Tử Đạo Việt Nam. Năm 15 tuổi, ngài rời Việt Nam và đến Canada quả ngả Nhật Bản.
Sau khi đậu kỹ sư điện ứng dụng (Bachelor of Applied Science in Electrical Engineering) tại Đại học Toronto, năm 1993, thầy Hiếu gia nhập Đại chủng viện thánh Augustino cũng tại Toronto và đậu Cử nhân Thần học (Master of Divinity) tại đây. Thầy Vinh Sơn Hiếu thụ phong linh mục ngày 9-5-1998.
Sau đó cha Hiếu lần lượt đảm nhận các công tác Phó Xứ thánh Patrick ở Mississauga (1998-2001); quản nhiệm giáo xứ thánh Monica ở Toronto (2001-2003), Cha sở giáo xứ thánh Cecilia và Họ Đạo Các Thánh Tử Đạo Việt Nam tại Toronto (2003-2005).
Năm 2005, cha Hiếu được cử đi Roma du học, cư ngụ tại trường Canada, và đậu cử nhân giáo luật tại Đại học Giáo Hoàng thánh Tômaso Aquino năm 2008. Trở về nước, Cha Vinh Sơn Hiếu làm Phó Chưởng Ấn kiêm Phó Đại diện tư pháp của Tổng giáo phận.

ĐTC bổ nhiệm Cha Vinh Sơn Nguyễn Mạnh Hiếu làm GM hiệu tòa Ammaedara, Phụ tá Tổng giáo phận Toronto, là giáo phận lớn nhất tại Canada với gần 1 triệu 900 ngàn tín hữu Công Giáo trên tổng số 5.560.000 dân cư, với 224 giáo xứ, 835 LM triều và dòng, 110 phó tế vĩnh viễn, gần 1.180 tu sĩ nam nữ, theo niên giám 2009 của Tòa Thánh.

Cùng được ĐTC bổ nhiệm làm GM Phụ tá tổng giáo phận Toronto hôm 6-11-2009 có cha William Terrence McGrattan, 53 tuổi (1956) thuộc giáo phận London, Canada, Giám đốc Đại chủng viện thánh Phêrô thuộc giáo phận London từ 12 năm nay (1997) (SD 6-11-2009)

G. Trần Đức Anh OP